Trang nhất
  Xã Luận
  Đọc Báo Trong Nước
  Truyện Ngắn
  Kinh Tế
  Âm vang sử Việt
  Tin Thể Thao
  Y Học
  Tâm lý - Xã hội
  Công Nghệ
  Ẩm Thực

    Diễn Đàn Biển Đông
Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ lên tiếng vụ tàu Philippines bị tàu Trung Quốc phun vòi rồng
    Hình Ảnh Quê Nhà - Video Clip
Nồng ấm Tết cổ truyền dân tộc Khmer Chôl Chnăm Thmây
    Tin Thế Giới
Quân Nga tiến vào Kharkov, ông Zelensky kêu gọi người dân Ukraine bình tĩnh
    Tin Việt Nam
Việt Nam sẽ tích cực thúc đẩy các chương trình hợp tác thực chất giữa ASEAN-Anh
    Tin Cộng Đồng
Thư thăm hỏi bà con bị thiệt hại tại vụ cháy trung tâm thương mại ở Ba Lan
    Tin Hoa Kỳ
Đổi màu mau lẹ
    Văn Nghệ
Huế
    Điện Ảnh
Tổng thống Joe Biden trao huân chương cho Dương Tử Quỳnh tại Nhà Trắng
    Âm Nhạc
Westlife thông báo trở lại Việt Nam với 2 đêm diễn tại Hà Nội
    Văn Học
'Cần thực chất trong giáo dục để tạo ra những công dân trẻ có tư duy sáng tạo và phản biện'

Thông Tin Tòa Soạn

Tổng biên tập:
Tiến Sĩ
Nguyễn Hữu Hoạt
Phụ Tá Tổng Biên Tập
Tiến Sĩ
Nhật Khánh Thy Nguyễn
Tổng Thư ký:
Quách Y Lành




   Văn Học
Carrie Ryan: ‘Sự lãng mạn có thể tồn tại ở bất cứ đâu’
Carrie Ryan đã sáng tạo ra một thế giới khác thường trong ‘Rừng Răng - Tay’ (The Forest of Hands and Teeth), tác phẩm hòa trộn giữa chất lãng mạn và kinh dị. Nhà văn Di Li, người dịch cuốn tiểu thuyết sang tiếng Việt, có cuộc trò chuyện với Carrie Ryan.

- Tại sao chị lại cầm bút viết, Carrie?


 


- Tôi thích đọc sách. Tôi thích lặn vào những thế giới khác và sống cuộc đời của những người khác. Ngay từ khi còn nhỏ, tôi đã mơ ước được trở thành nhà văn nhưng điều đó chỉ trở thành hiện thực khi tôi đã tốt nghiệp trường luật và nhận ra rằng tôi cần phải sống vì lý tưởng của mình. Giờ thì tôi cực kỳ ngạc nhiên và phấn khích vì đã biến giấc mơ của mình trở thành hiện thực.


 











Nhà văn Carrie Ryan. Ảnh: jonathanmaberry.

 


- Câu chuyện này được chị hoàn thành trong bao lâu?


- Tôi mất sáu tháng để viết cuốn “Rừng Răng - Tay” và bốn tháng để đọc sửa trước khi gửi nó cho người đại diện. Sau khi người đại diện của tôi bán bản thảo cho nhà xuất bản, tôi lại mất thêm vài tháng nữa để biên tập lại. Nói chung, tôi bắt đầu từ tháng 11/2006 và cuốn sách được in lần đầu tiên tại Mỹ vào tháng 3/2009.


 


- Ai là độc giả đầu tiên của cuốn sách?


 


- Chồng tôi luôn là người đọc đầu tiên. Thực ra tôi viết cuốn này cũng là vì anh. Tôi luôn luôn sợ xem phim kinh dị và khi chúng tôi hẹn hò nhau lần đầu tiên thì chồng tôi có đề nghị tôi xem bộ phim “Bình minh của người chết”. Đó là bộ phim về zombie (thây ma sống) đầu tiên mà tôi xem và lúc đó tôi cực kỳ sợ hãi nhưng cũng không kém phần thích thú. Tôi muốn biết chúng đã tồn tại như thế nào, đó là chủ đề mà sau đó chúng tôi luôn thích đề cập đến. Trong lúc tôi đang tìm kiếm ý tưởng cho một cuốn sách mới thì anh khuyên tôi nên viết những gì mà mình yêu thích nhất. Lúc đó tôi đã nói đùa rằng đó là sẽ là thời khải huyền của zombie. Một tối nọ, trên đường từ sở làm về nhà, dòng đầu tiên của cuốn sách đã lóe lên trong đầu và tôi nghe theo lời khuyên của anh để viết về zombie. Tối nào tôi cũng đọc to lên cho anh ấy nghe những gì tôi đã viết được trong ngày. Đó là cuốn sách mà tôi luôn muốn chia sẻ với anh và anh cũng hồ hởi động viên tôi.


 


- Tại sao cuốn sách chị dành tặng người bạn đời lại là một câu chuyện kinh dị chứ không phải lãng mạn thuần túy?


 


- Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ viết truyện kinh dị, nhưng tôi cho rằng nó mang đến rất nhiều cảm xúc. Tôi cũng thích đọc sách của các tác giả như Christopher Pike và RL Stine. Họ đã sáng tạo nên những câu chuyện kinh dị đáng kinh ngạc.


 


- Vậy thần tượng văn chương của chị là ai?


 


- Tôi không thể chọn được cho mình một thần tượng. Tôi yêu quý quá nhiều tác giả và không bao giờ có thể quyết định được ai là người mà tôi yêu thích nhất. Tôi thích cách hành văn của Nabokov và không gian nghệ thuật mà Scott Westerfeld và Holly Black đã sáng tạo nên.


 


- Chị nghĩ sao nếu có độc giả nói rằng câu chuyện của chị có chút gì đó tương đồng với bộ phim kinh dị “Ngôi làng” (The Village) của đạo diễn Mỹ gốc Ấn M. Night Shyamalan?


 


- Tôi đã thực hiện một sự so sánh kỹ lưỡng giữa tác phẩm của tôi và bộ phim “Ngôi làng”, nhưng tôi cho rằng đấy là hai câu chuyện khác nhau. Những con quái vật trong câu chuyện của tôi và nỗi sợ hãi mà chúng gây ra là có thật. Trong khi ngôi làng ở bộ phim kia là do những người có ý thức tạo dựng nên. Ngôi làng trong cuốn sách của tôi bắt nguồn từ những hồi ức của thế hệ trước truyền cho thế hệ sau.


 


- Thế giới của Mary lãng mạn nhưng cũng bí ẩn và đầy chất kinh dị. Chị có chút gì đó giống cô gái ấy không, Carrie?


 


- Tôi nghĩ là chúng ta luôn phải đối mặt với những lựa chọn như Mary và tất cả chúng ta đều phải đắn đo về việc có sẵn sàng hy sinh để theo đuổi giấc mơ của mình, hay liệu những hy sinh ấy có xứng đáng không. Mary không bao giờ cảm thấy hạnh phúc khi chọn một cuộc sống an toàn trong ngôi làng của mình, nhưng bên cạnh cô cũng có vô số những người khác thấy thỏa mãn với cách sống ấy. Mỗi người có một cách lựa chọn khác nhau và tôi cho rằng phải lựa chọn luôn là điều khó khăn nhất.


 











Bìa cuốn "Rừng Răng - Tay" phát hành tại Mỹ. Ảnh: thebooksmugglers.

 


- Mọi chân lý đều phải trả giá. Tôi thích ý tưởng này khi mà Mary đã mất tất cả trừ đại dương mà cô ấy tìm kiếm. Nếu chị là Mary, khi đứng trước lựa chọn như vậy, chị sẽ quyết định sao?


 


- Một câu hỏi vô cùng khó. Tôi cũng không biết nữa. Tôi nghĩ rằng người ta không thể biết được điều gì cho đến chừng nào chúng ta phải đối mặt với nó.


 


- Khi quyết định để cho Travis phải “tái sinh”, chị có chút gì đó nuối tiếc cho tình yêu tuyệt đẹp của họ?


- Tôi vô cùng tiếc nuối. Tôi cũng rất buồn khi nhận ra rằng trường đoạn đó quan trọng biết bao đối với câu chuyện, nhưng tôi biết sớm muộn gì điều đó cũng phải xảy ra.


 


- Bất kỳ cô gái nào trên thế giới này đều có thể là Mary. Thế giới của những thây ma sống chỉ là một biểu tượng về một cuộc sống đầy những giới hạn, quy tắc, định kiến, khao khát và ám ảnh. Chị có thể đối chiếu thế giới biểu tượng đó với đời sống thực ở nước Mỹ?


 


- Tôi cho rằng ngay trong thời đại này có quá nhiều điều tương tự như vậy. Trong quá khứ, những kẻ có quyền lực đã thao túng những người không chút quyền hạn nào trong tay chỉ bằng cách bưng bít thông tin và tri thức. Vấn đề chính là nếu không có đầy đủ thông tin, người ta sẽ không thể quyết định được bất kỳ điều gì cho cuộc sống của mình cũng như thế giới xung quanh mình. Đó chính là điều mà Mary đã phải vật lộn và đấu tranh trong khi những kẻ có quyền lực là các bà xơ thì không đơn thuần giấu diếm sự thật vì ác tâm mà còn vì tình thương và nỗ lực bảo vệ sự sinh tồn của dân làng.


 


- Khi bắt đầu dịch cuốn sách, tôi cảm thấy vô cùng khó khăn khi phải chuyển ngữ từ “Unconsecrated” (những kẻ không được thờ cúng) mà tôi tạm dịch là “Những sinh vật của Vùng vô định”. Chị có thể giải thích rõ hơn ý tưởng của mình khi sáng tạo nên khái niệm này?


 


- Thực ra, “Những kẻ không được thờ cúng” chính là những zombie, nhưng tôi muốn tạo ra một từ mà dân làng hay sử dụng để phản ánh thế giới quan của họ. Ngôi làng và cách sống của họ được định vị bởi tôn giáo và điều đó đã ảnh hưởng mọi mặt lên đời sống của họ, bao gồm cả những từ ngữ mà họ sử dụng để miêu tả thế giới xung quanh. Tôi đã quyết định chọn từ “Unconsecrated” (chính chồng tôi là người đã gợi ý từ này) bởi vì tôi biết rằng những người làng sẽ coi zombie là một thứ ghê sợ, một thứ không đáng được tôn trọng và thờ cúng như những người đã chết khác. Tôi muốn rằng từ “Unconsecrated” được dùng để miêu tả cái nơi mà ở đó những người chết không còn được sự quan tâm của nhà thờ nữa.


 


- Cuốn tiểu thuyết không được viết theo cách thông thường của thể loại kinh dị nhưng cũng rất lãng mạn và đầy chất thơ. Làm thế nào để kết hợp hai điều tưởng chừng như rất trái ngược này?


 


- Mới đầu tôi thực sự không định biến cuốn sách của tôi thành một tiểu thuyết kinh dị. Tôi chỉ nghĩ về nó như một sự tồn tại trong một thế giới đầy rẫy những khó khăn thôi. Tôi thích cái ý tưởng rằng sự lãng mạn có thể tồn tại ở bất cứ đâu, thậm chí trong cả những tình cảnh khó khăn nhất.


 


- Khi bắt tay vào viết, chị có hình dung đến sự thành công sau này của cuốn sách?


 


- Khi viết “Rừng Răng - Tay”, tôi thực sự nghĩ rằng nó sẽ không bao giờ được ai xuất bản hết. Tôi còn nghĩ rằng người ta sẽ cười nhạo những thây ma sống của tôi. Nhưng giờ thì tôi vô cùng phấn khởi khi mọi người ủng hộ nhiệt tình cho cuốn sách. Như vậy là giấc mơ của tôi đã trở thành hiện thực. Tôi cũng vẫn chưa hết ngạc nhiên rằng nó được xuất bản ở nhiều nước đến thế và tôi rất thích được ngắm nhìn những bìa sách khác nhau ở mỗi quốc gia.


 


- Độc giả đón nhận cuốn sách thứ hai “Xác chết trôi dạt” (The Dead - Tossed Waves) như thế nào?


 


- Tôi thực sự vui mừng về phản hồi tích cực của độc giả đối với cuốn “Xác chết trôi dạt”. Tôi rất thích khi độc giả nói họ thích cuốn này hơn cuốn trước. Tôi biết một điều, doanh thu của một cuốn sách sẽ nói lên độ hấp dẫn của nó.


 


- Còn dự định về cuốn sách thứ ba?


 


- Tôi luôn nhắc đến cuốn sách thứ hai như là phần tiếp theo của cuốn trước bởi vì cuốn này xuất hiện thêm một nhân vật mới, là một câu chuyện độc lập nhưng vẫn tiếp nối theo “Rừng Răng -Tay” và giải đáp nhiều câu hỏi được nảy sinh. Cuốn thứ ba, “Vùng hõm tối” (The Dark and Hollow Places), có quan hệ mật thiết nhiều hơn đến cuốn thứ hai và gần như là phát triển trực tiếp từ phần kết của “Xác chết trôi dạt”.


 


- Chị có thể chia sẻ chút gì đó về cuộc sống của mình?


 


- Tôi từng là một luật sư nhưng luôn mơ ước sẽ trở thành một nhà văn chuyên nghiệp. Ngay trước khi cuốn “Rừng Răng - Tay" được xuất bản, tôi đã quyết định từ bỏ công việc luật sư và giờ thì tôi dành trọn vẹn thời gian ở nhà viết lách. Một ngày thường nhật của tôi là ngồi viết giữa hai con mèo đang ngủ và một con chó đang ngáy. Tôi yêu thích điều đó.


 


- Chị đã biết gì về Việt Nam?


 


- Tôi luôn nghe nói rằng Việt Nam rất tuyệt. Tôi và chồng đang nghiên cứu để chọn Việt Nam làm điểm đến cho tuần trăng mật của chúng tôi.


 


- Chị muốn nói gì với những độc giả Việt Nam đang cầm trên tay cuốn sách này?


 


- Tôi cảm thấy vô cùng may mắn khi mình lại có quá nhiều độc giả thú vị đến thế, đặc biệt là những độc giả đến từ khắp nơi trên thế giới. Cảm ơn các bạn rất nhiều.


 








“Rừng Răng - Tay” đạt thành công đáng kinh ngạc dù tác giả là một tên tuổi hoàn toàn mới; từng lọt vào danh sách bán chạy của tờ New York Times, được dịch và xuất bản ở nhiều nước châu Đại Dương, châu Âu và khu vực Mỹ La tinh. Liền đó, Carrie Ryan viết tiếp phần hai của cuốn sách (phát hành tháng 3/2010). Phần ba của serie tiểu thuyết này dự định ra mắt vào mùa xuân năm 2011. Tại Việt Nam, sách do công ty Phương Đông và NXB Văn học ấn hành tháng 11/2010.

 


Di Li thực hiện

DanQuyen.com
    Phản Hồi Của Độc Giả Về Bài Viết
Họ và Tên
Địa chỉ
Email
Tiêu đề
Nội dung
Gửi cho bạn bè Phản hồi

Các bài viết mới:
    'Cần thực chất trong giáo dục để tạo ra những công dân trẻ có tư duy sáng tạo và phản biện' (09-05-2024)
    IDP lên tiếng về việc hơn 56.200 chứng chỉ IELTS không được Bộ GD&ĐT công nhận (09-05-2024)
    Bắt học sinh đi học ngày nghỉ lễ Giỗ tổ Hùng Vương, hiệu trưởng bị xem xét kỷ luật (20-04-2024)
    Cần đảm bảo quyền lợi cho mọi học sinh trường Quốc tế Mỹ (11-04-2024)
    Học ngành Sư phạm tiếng Trung có lo thất nghiệp? (10-04-2024)
    Hơn 101.000 học sinh tập dượt cho kỳ thi TN THPT đầu tiên của Chương trình mới (12-03-2024)
    TP Hồ Chí Minh: Phụ huynh 'nín thở' chờ thông tin thi khảo sát vào lớp 6 trường chuyên (08-03-2024)
    Nữ sinh Việt thi đâu thắng đó, tốt nghiệp đại học Séc với GPA cao nhất lịch sử (06-03-2024)
    Sự trỗi dậy của các câu lạc bộ sách dành cho giới trẻ (29-02-2024)
    Ai được dự thi đánh giá năng lực của Đại học Quốc gia Hà Nội? (18-02-2024)
    Nữ sinh Tây Nguyên phá kỷ lục siêu trí nhớ thế giới (15-02-2024)
    Nữ sinh Hà Nội bị cắt quần do không mặc đồng phục, nhà trường nói gì? (21-01-2024)
    Nam sinh Phú Yên giành vé đầu tiên vào chung kết Đường lên đỉnh Olympia năm 2024 (07-01-2024)
    Chính thức bỏ thi thăng hạng viên chức (15-12-2023)
    Tiến sỹ ngân hàng bị lừa hơn 470 triệu đồng mà không dám kêu ai (14-12-2023)
    Nhà văn Di Li: Tôi mất 15 năm để ngẫm nghĩ về 'Tật xấu người Việt' (09-12-2023)
    79 công trình khoa học được vinh danh trong Sách vàng Sáng tạo Việt Nam (06-12-2023)
    Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng thăm Đại học Kyushu của Nhật Bản (30-11-2023)
    Bảo tồn giá trị văn hóa truyền thống đặc sắc của người Ê Đê ở Tây Nguyên (19-11-2023)
    Sau một tuần mở cổng đăng ký: 'Đấu trường' trí tuệ nhân tạo hàng đầu Việt Nam thu hút hơn 700 đội thi (13-11-2023)

Các bài viết cũ:
    Hồi ký George Bush không hợp gu dân Mỹ (10-11-2010)
    Góc khuất tự truyện hay nhà văn nghèo nàn vốn sống (03-11-2010)
    Garcia Marquez ra tuyển tập các bài diễn thuyết  (31-10-2010)
    Bắc Âu và hành trình sách (29-10-2010)
    Ấn Độ soạn thảo ‘Kama Sutra’ hiện đại  (27-10-2010)
    Nguyễn Đình Tú: Bạn đọc sẽ không chết chìm trong 'Kín' (25-10-2010)
    Văn Chinh, kẻ theo dõi 'Mùa màng văn chương' (23-10-2010)
    Hà Tĩnh kỷ niệm 245 năm ngày sinh Nguyễn Du  (23-10-2010)
    Trung Quốc: Lừa đảo học thuật đe dọa phát triển kinh tế (11-10-2010)
    Nobel Văn học 2010: 'Tôi sẽ viết đến hết cuộc đời'  (08-10-2010)
    Tuyển tập 'Văn mới' tái ngộ độc giả (02-10-2010)
    Chưa hết chuyện gà (15-09-2010)
    Lại một người chị trong thơ Hoàng Cầm (15-09-2010)
    Hoàng Cầm,“buồn teo một tiếng gà!” (15-09-2010)
 
"Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam".

Chuyển Tiếng Việt


    Truyện Ngắn
Xa Xóm Mũi


   Sự Kiện

Lời Di Chúc của Vua Trần Nhân Tôn





 

Copyright © 2010 DanQuyen.com - Cơ Quan Ngôn Luận Người Việt Hải Ngoại
Địa Chỉ Liên Lạc Thư Tín:
E-mail: danquyennews@aol.com
Lượt Truy Cập : 153033966.